Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2018

Review truyện Thứ Nữ Hữu Độc của tác giả Tần Giản

Xin thứ lỗi với những ai sẽ đọc bài review của tôi, đây là thể loại ngôn tình tôi luôn tránh, vì khi đọc truyện cổ đại, tôi luôn trong trạng thái quá nhập tâm đến mức cảm thấy mình chính là một tên thái giám nhỏ mọn được chứng kiến toàn bộ cuộc chiến đấu sinh tử chốn hậu cung thâm hiểm bằng đôi mắt trần tục, tuy thực tế thì tôi hoàn toàn không phải thái giám. Vậy nên bài review sẽ có nhiều cảm xúc cá nhân, chân thực như bản thân tôi vừa trải qua một kiếp luân hồi. Nếu độc giả nào ưa thích sự ngọt ngào, nữ chính được hết mực cưng chiều yêu thương, hay tìm kiếm một khung cảnh hoàng gia cao sang quyền quí với những con người thanh khiết, trang nhã, thì một mực nên bỏ qua tác phẩm này.
Câu chuyện thứ nữu hữu độc kể về cuộc đời Lí Vị Ương, là con gái của Lí thừa tướng và một cô a hoàn thấp kém. Xuất thân hẹn hạ, Lí Vị Ương bị gửi cho họ hàng nuôi, đến năm bảy tuổi lại bị đẩy vào một gia đình làm nông tàn ác. Cả tuổi thơ gắn liền với roi vọt, bị hành hạ về thể xác, cơm ăn còn phải tranh giành với động vật, phải làm vật cưỡi cho đám trẻ con ngỗ nghịch. Năm mười ba tuổi, nàng được Lí gia đón về, tiếp tục sống trong sự ghẻ lạnh từ chính những người thân, chỉ có tác dụng duy nhất là làm đá lót đường cho tỉ tỉ Lí Trường Nhạc, một mĩ nhân hiểm độc để ả ta được tiến cung dễ dàng.
Sau khi được mẹ cả sắp xếp trở thành dâu nhà họ Phác, nàng một lòng phục vụ Phác Bạc Chân, phu quân của nàng, vì chàng mà học múa hát, học pha trà, học chơi cờ, trở thành dâu thảo vợ hiền, nhẫn nhục chịu đựng thu nạp thê thiếp. Bất chấp bị khinh thường, nàng tận tâm tận sức lấy lòng những người có thể giúp đỡ cho sự nghiệp của Phác Bạc Chân, bán rẻ cả lương tâm để bày mưu tính kế hại người, tìm đủ mọi thủ đoạn lươn lẹo, thậm chí suýt chết vì uống thuốc độc, lại dám thân nữ xông pha cản đao cho hắn, cốt chỉ để giúp phu quân đạt được tham vọng. Sauk hi chiếm hữu được ngai vàng, nàng được phong tước Hoàng hậu và hạ sinh một tiểu Hoàng tử. Nhưng niềm vui chẳng tày gang, tai họa đã giáng xuống khi chính tỉ tỉ ruột thịt lại ra tay hại chết con trai nàng, trắng trợn đoạt lại vị trí của nàng trong hậu cung, bản thân nàng bị cướp đi đôi chân bởi chính phu quân đầu ấp tay kề, cả phần đời còn lại bị giam nơi lãnh cung băng giá, bị mang ra làm thú vui tiêu khiển của những tên cai ngục bệnh hoạn. Sau mười hai năm trời đằng đẵng, nàng cuộc đời nhuốm màu máu và nước mắt của nàng kết thúc bằng chính ly rượu độc mà Phác Bạch Chân ban tặng.
Nỗi ai oán đến giằng xé tâm can và tấm lòng thiện lương, thủy chung của nàng được Ngọc hoàng thấu hiểu, Người ban cho nàng được trọng sinh vào năm mười ba tuổi, có cơ hội làm lại cuộc đời đầy tủi nhục, giả dối đắng cay. Kiếp người đổi thay nhưng lòng hận thù ngày càng chồng chất, nàng nuôi ngọn lửa ấy trong lòng, quyết tâm báo oán và đòi lại những gì Lí Trường Nhạc và Thác Bạc Chân đã lợi dụng mình. Trở về gia tộc, với trí thông minh vốn sẵn cùng sự từng trải, khéo léo, nàng tạo dựng cho mình được một chỗ đứng vững chãi trong Lí phủ, cả gan chống đối đám người Lí Trường Nhạc, Lí Mẫn Phong, mẹ cả và Tướng gia, khiến chúng âm mưu thủ tiêu nàng để diệt trừ hậu họa về sau. Từ đó, nàng bị cuốn sâu vào vòng xoáy tranh đoạt quyền lực giữ các hoàng tử, vận dụng tất cả những kĩ năng quan sát, phân tích tâm lý đối phương cùng bản lĩnh sắt thép, thao túng lòng người mà nàng đã được tôi luyện từ kiếp trước., trở thành một nữ nhân độc ác, tàn nhẫn, không ngần ngại bất cứ thủ đoạn nào. Nhưng xét đến cùng, nàng làm mọi điều như vậy cũng chỉ để bảo vệ chính mình và người mẹ ruột tội nghiệp, tránh đi vào vết xe đổ vì quá yếu đuối và cam chịu. Và dù có tha hóa đến cùng kiệt, tính bản thiện của nàng vẫn luôn nhen nhóm tồn tại, nàng vẫn sẵn sàng độ lượng cứu giúp những nạn nhân của cuộc chiến chốn thâm cung tàn khốc, từ trong tâm khảm, nàng cũng vài bận mong Phác Bạc Chân và Lí Trường Nhạc ngừng tranh đấu, cùng chung sống một cuộc đời an yên, bình dị. Sau bao sóng gió vùi dập, Lí Vị Ương gặp nam chính Lí Mẫn Đức. Hai thân ảnh cùng xuất thân thấp kém, bị người đời coi như nỗi nhục của gia tộc, bị ruồng bỏ bởi chính thân nhân của mình nương tựa vào nhau, qua nhiều sự kiện lộ rõ nguồn cội của Lí Mẫn Đức, hai người trọn kiếp trân trọng, một lòng sắt son, cùng nhau an hưởng tuổi xế chiều.
Việc tóm tắt câu chuyện ngon tinh hoan này cũng tốn của tôi rất nhiều thời gian, bản thân tôi không hề muốn spoil quá nhiều, trước cả khi bạn đọc có ý định lọt hố tác phẩm, nhưng vắn tắt quá lại thành ra cụt ngủn, sơ sài. Đã đọc xong được ba ngày, trong lòng tôi vẫn không ngừng khắc khoải về số phận của nữ chính, rằng một nữ nhi hiền lành, tại sao vì yêu lại biến ra ngông cuồng, xảo trả đến vậy. Tôi suy tư về cái cốt cách chân phương của con người, ai sinh ra cũng một lòng hướng thiện, vì xã hội vùi dập, bào mòn hết tính “nhân” trong họ, họ đâm ra độc đoán và hận thù, co cụm thành những cá thể đứng bên rìa tuyệt vọng hòng bấu víu vào số phận. Rốt cuộc, từ xưa đến nay, sống chỉ là một cách gọi khác của việc tàn sát đồng loại nhằm tăng cơ hội tồn tại của mình.
Về chuỗi các nhân vật, không nhiều, ai cũng có một tính cách độc lập, một vị trí quan trọng trong việc hoàn thiện cuộc đời của nữ chính, mở ra những lối rẽ thắt nút khiến câu chuyện được đẩy lên đỉnh điểm. Có những cái tên khiến tôi day dứt ngay cả khi đã mở đến trang sách cuối cùng, một Thác Bạc Ngọc tốt bụng, thông minh nhưng bị đẩy đến vòng tròn tội ác, ra tay hại người không nao núng vì quá thương mẫu thân, một Thác Bạc Chân quỷ quyệt, vô ơn, trái tim chưa một lần biết rung động, chưa bao giờ biết thế nào là thương yêu, bao bọc. Cả kiếp trước hay kiếp sau, hắn chỉ là một kẻ ái kỉ, tính sở hữu ngùn ngụt, không sở hữu được thì cuông nộ chém giết, nhất tôn chỉ mưu cầu quyền lực và danh vọng. Và một Lí Vị Ương chẳng còn chút niềm tin vào sự động tâm của loài người, ngoi lên từ vũng bùn nhơ nhớp, nàng giũ bỏ hoàn toàn chính bản ngã của mình, làm lại cuộc đời theo một cách tiêu cực nhất, hiểm ác nhất để thỏa mãn những nỗi bi ai nàng đã phải hứng chịu. Trong khi tất cả những nhân vật đều để lại dấu ấn trong độc giả, dù tốt hay xấu, thì nam chính lại lu mờ và yếu thế hơn nữ chính rất nhiều. Xuất hiện muộn, Lí Mẫn Đức như một đứa trẻ được Lí Vị Ương cưu mang, luôn lo lắng bị mẫu thân căm ghét, bỏ rơi, tuy không tàn phế tâm thần, nhưng cường cũng không tới, nhược cũng không xong, hơi hụt hẫng cho những ai theo chủ nghĩa thần tượng nam chính.
Cốt truyện hoàn toàn dễ hiểu, phân chia rõ ràng kiếp trước kiếp sau, lối viết mạch lạc, giải quyết rất dứt điểm và xây dựng tình huống rõ ràng, người đọc có thể theo dõi kĩ lưỡng, đôi khi cảm thấy mình như chiếc trâm cài tóc của Lí Vị Ương, theo nàng qua hết cuộc chiến này đến âm mưu khác, cùng nàng san sẽ những nỗi đau khắc cốt ghi tâm. Cổ trang nói chung luôn giữ vững được tinh thần như vậy, bạn đọc không cần phải một mạch đọc hết cả một cuốn truyện trong một lần. Càng đọc chậm, càng ngấm sâu, thưởng thức được sự tài tình của tác giả khi mường tượng ra được từng ngõ ngách đen tối dưới lầu son thếp bạc, bộ mặt giả dối của những con người danh cao vọng tộc, cười cười nói nói, nhu mì thánh thiện nhưng thực chất chẳng khác gì một bầy mãng xà hút máu. Tần Giản xuất sắc ở chỗ đôi khi định hướng câu chuyện theo kiểu vòng xoay không lối thoát hay hũ nút tối tăm nhưng không khiến khán giả ức chế, muốn thay đổi tinh tiết, ngược lại nhẫn nhịn tiếp tục theo chân nữ chính giàn xếp hậu cung, báo ân báo oán. Độ dài 294 trang là rào cản duy nhất cho những ai có ý định theo dõi, dài quá nên có thể không đủ kiên trì, hoặc lo lắng sự dài dòng, lê thê. Kết thúc có hậu thôi thì cũng coi như một món quà nho nhỏ, cho cả nữ chính được báo đáp xứng đáng, cho cả bạn đọc thở phào nhẹ nhõm sau những con chữ đầy tang thương. Nhìn chung, về mảng này, tôi vẫn nể phục những ngòi bút Đại lục, họ có thể viết rất dài hoặc rất ngắn, nhưng luôn đảm bảo có những người như tôi tình nguyện cống hiến thời gian và tiền bạc để thụ hưởng văn chương của họ.
Tựu trung, đọc truyện full này, bạn sẽ thấy dư luận yêu ghét đủ cả, cảm nhận của mỗi người về nhân vật là khác nhau nên tôi không bày tỏ quá nhiều về đối tượng nào, tránh trường hợp người cười kẻ chê. Bạn đọc yêu thích ai sẽ tôn sùng người đó, nhưng với tôi thì nữ chính hơi chiếm quá nhiều spotlight, không nhàm chán nhưng hơi luẩn quẩn và bê bối, cũng có đôi khi muốn bỏ dở giữa chừng. Ngoài ra không có gì chê trách, thể loại cung đấu đầy âm mưu toan tính, áp bức con người vào bước đường cùng,… xuất hiện tuần tự. trọn vẹn. Nhắn nhủ đến bạn đọc một chút rằng nữ chính trong đây chính là thánh sống, được buff như một vị thiên thần, ai sủng nam thì suy nghĩ một chút trước khi tìm hiểu, ai ưa chính nghĩa, dễ mủi lòng cũng nên chọn một nơi vắng vẻ để gặm nhấm, khóc cũng không ai thấy, lên cơn gào thét cũng không ai để ý, níu giữ chút hình tượng đoan trang.
Review by Minh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét